Xuống Cuối Trang 1 phút...2 phút...3 phút... bịch bịch, có tiếng bước chân từ xa nhưng rồi dần dần chậm lại, nó vẫn chưa biết ai đến nhưng thấy thái độ của Bảo nó mới thấy lạ và nó xoay lại nhìn, chân mầy nó đâu lại với nhau nhìn người trước mặt,đó không ai khác chính là G. Minh.
_cậu đến đây làm gì?_Bảo cất tiếnghỏi.
_đi ngang qua thôi._Minh nói với cái giọng rất ư là rùn người (hem bít seo nữa).
_thế hok phải anh đổi theo tôi à?_giờ đây nó mới đưa cái miệng chót chét của nó lên.
_Minh có chút khựng lại nhưng rồi cũng đáp lại nó:
_tôi đâu có rãnh hơi mà đổi theo cái con heo xấu xí như cô chứ.
_xí, bộ tưởng mình đẹp lắm chắc xấu mà chảnh, hứ_nó liếc xéo Minhrồi nói.
_cô,..._Minh chưa nói hết câu đã bị Bảo chặn lại mặt có vẻ bực. (vì ngừta đang ôm tự nhiên xen vô hà, mất hứng)
_thế cậu đến đây làm gì, kiếm tôi à?
_à, uhm._Minh có vẻ thấy ý này hay nên trả lời đại.
_để tớ đưa Băng, à...nhầm, tớ đưa cô ấy về rồi quay lại với cậu nhá._Bảo luýnh quýnh xoay sang nó.
_à, hok cần đâu anh đi với hắn đi (chỉ sang Minh), em đi về 1 mình cũng được nhà em gần m0à.
_thế cũng được annh đi nhá, mai gặp em. bye._Bảo nói còn kèm cho nó nụ cười miễn phí.
_vâng ạ. (ngoan ghê ta).
Khi 3 cái bóng dần xa khuất trong con hẻm nhỏ, ở đây, trong bụi bông hoa giấy, có 2 người trên tayđang cầm cái gì đó vàkhông hẹn mà gặp, họ cùng nở ra 1 nụ cười hết sức là .
Sáng tinh mơ, hoa lá hẹ nở rực, chim chít chen chút nhau cùng hát"bài ca hok quên" như ngày nào.
Nó uể oải bước zậy nhìn đồng hồ, chết cha 6h30' òi, lần này trể chắc òi, chắc phỉa leo tường zô wa'. Nó bay thẳng vào phòng vscn và thay đồ trong vòng 5' (ma hay seo mà nhanh thía).
Nó ngoắc 1 chiếc taxi gần nhà và đi, nó hối hả kêu anh đi nhanh nhanh làm anh tài xế, phì cười.
_làm gì mà phải luýnh quýnh thế, không còn thấy vẻ đáng yêu ban đầu nữa òi.
_nó chẳng hiểu mô tê gì nhưng nócũng lễ phép trả lời: dạ, tại em đi học trễ nên mới thế ạ.
_anh tài xế hiểu ra vấn đề và cũng gật gật đầu để xe chạy nhanh hơn tí. (ông này sợ công an tóm đây m0à).
Cuối cùng cũng tới trường, thanh toán tiền xong, nó chạy ngay vào cổng, hên là chưa đóng, nó bình thản đi vào trường, nó chợt nghe văng vẳng đâu đó vài tiếng khen ngợi.
_cô pé đó xinh nhỉ, hok bít học lớpnào ta.
_từ trước tới giờ tao chưa từng thấy cô pé đó mậy.
_h/s mới hả gì á mày ơi.
_nhưng tao có nghe gì đâu..v..v....
_nó nghe mà nhìn xung quanh đâyđó, nhưng nó hok nhìn thấy ai nổi bật cả, bản tính hok nhiều chuyện thế là nó vẫn dửng dưng vào lớp, đi khoảng nữa đường, có 1 thanh niên cao to, khuôn mặt khá kute gọi nó:
_này bạn gì đó ơi, cho mình hỏi cái?_anh ta chạy lại phía nó.
_nó cũng hok bít anh ta gọi ai, thế là nó lại xoay ra đằng sau nhìn, nhưng chẳng thấy ai, nó xoay ngượt đầu lại, giờ anh ta đã đứng kế bên nó.
_nó chỉ 1 tay vào mặt mình rồi nói:anh gọi tôi à?
_anh ta khẽ cười rồi gật đầu.
_tôi quen anh sao_nó vẫn làm mặt ngố trước mặt anh làm anh cảm thấy vui vui.
_chúng ta không wen nhưng rồi sẽ quen, anh có thể làm pạn với em hok?_anh nói mà đôi mắt long lanh đầy hi vọng
_à, được em tên Hân, còn anh?
_anh tên Phong, chào em nhé, em học lớp nào thế
_à, em học lớp 11b2._nó nói cùng kèm theo nụ cười chít ngừ.
_ủa lạ nha, anh học 11b3 nà, sao hok bít em nhỉ, dễ thương thế mà sao anh hok nhớ ta._anh chàng chà càm suy nghĩ.
_dễ thương_nó vẫn chưa hiểu anh ta nói gì.
_ưk, em dễ thương mà_anh chợt nhéo má nó la lên vài tiếng ui da, ui da rùi xoa xoa mặt.
_bây giờ nó mới hiểu ra vì sao nãy giờ lại kó những câu lạ hoắt phán ra về nó và có cả câu nói của anh tài xế nữa....vì......nó chưa có hóa trang. Nó vội chạy đi vào phòng wc làm anh Phong nhà ở ngoài cứ tưởng nó ngượng khi anh chạm vào mặt nó, anh cười khúc khích 1mình, chờ nó hồi lâu khoảng 15' mà nó vẫn chưa ra, anh bắt đầu lo lắng, chợt có 1 người bước ra nhưng hem fải nó, anh gọi lại hỏi.
_bạn ơi pạn có thấy ai khác trong phòng wc hok dạ._anh hỏi cô ta với vẻ mặt đầy lo lắng.
_à,... hok có ai trong đó cả, chắc đi ra ngoài rồi đó._ cô gái đó có vẻ lúng túng khi đáp lại (ngừ nì hok ai khác 9 là.....)
Uhm, zậy thanks pạn nha._anh ta nói xong rồi bước đi, trong đầu không khỏi suy nghĩ zề nó " rõ ràng mình đứng ở ngoài nãy giờ mà có thấy ai đâu, sao biến mất nhanh zậy, chẳng vui chút nào", anh ta tiếp tục ủ rủ đi zề lớp.
Giờ đây nó mới cảm thấy nhẹ nhỏm hơn khi cải trang xong, nó cũng tiếp tục đi nhưng lại nghe đc tiếng xì xầm ở đâu đó.
_đồ xấu xí hok biết nhục.
_xấu xí, đồ đĩa mà đòi đeo chân
hạc.
Không biết nó bỏ bùa mê thuốc lúgì anh ấy nữa.
Đồ đáng ghét, tao sẽ cho 1 bài học nhớ đời.....
Nó vội nhìn lại mình xem có sai xót gì nữa hem, xoay qua xoay lại, bụp....hoàn mĩ, chẳng chê vào đâu đc, nó vẫn nhởn nhơ đi, đi chừng vài bước....trên trời rơi xuống 1 đống giấy bay mù mịt khắp sân trường (nói hơi wa', thông kủm)
Nó vội chụp 1 tờ xem trong đó là cái gì, thì nó tá hỏa khi nhìn thấy.
Nó nhìn vào giấy và nó tá hỏa khi nhìn thấy hình nó đang ôm Bảo và phía dưới tấm hình còn vài dòng chữ, ghi để chữi nó nhưng nó đâu để ý, nó lượm vài tấm nữa lên xem thì toàn bộ đều là cảnh nó ôm và những biểu hiện người ngoài nhìn zô có thể xem là "thân mật", nó cố bình tĩnh lại và suy nghĩ xem hôm qua có ai ở đó, hôm đó có nó, Bảo,...và cả Minh nữa, đúng rồi Minh chắc chắn cậu ấy đã làm những chuyện này, nó cầm tờ giấy nhàu nát tan tành và đi vút lên lớp.
Ầm.....nó đập cánh cửa, đi thẳng đến nơi Minh ngồi và chọi thẳng tờ giấy vào mặt Minh mà hét:
Đồ bỉ ổi, muốn trừng phạt tôi hay đánh đập tôi thì làm 1 cách quan minh chính đại đi đừng có đâm sao lưng người ta như thế.
Anh chẳng hiểu nó nói gì vì anh cũng mới vào lớp chưa được bao lâu, anh dùng bộ mặt ngơ ngác nhìn nó: "cô nói gì thế? tôi không hiểu."
Bây giờ lớp nó đã làm trung điểm của trường, người thì chen xem từcửa trước, cửa sổ rồi bao quanh cả 2 đứa nó và bàn tán đủ điều. Nào là " con nhỏ đó giám chữi anh Minh của tao, tao sẽ cho nó biết tay", " có kịch xem kìa mày, khỏi tốn tiên fcũng xem được, kaka", " con nhỏ đó ở đâu mà xấu thế"...bla..bla...
Minh cảm thấy ngột ngạt khi bị người ta soi mói chuyện riêng tư nên mặt mày hầm hầm quát:
Các người im lặng hết coi, ra khỏi đây mau.
Dù mún xem phim nhưng cũng phải đi vì họ thấy Minh đang...tức giận....đâu ai mún chuốc khổ vào thân bao giờ.
Giờ đây, trong căn phòng chỉ có 2 đứa nó, nó vẫn im lặng nhìn anh = con mắt.
Anh lên tiếng trước phá tan bầu không khí ảm đạm bi giờ. " hồi nãy cô nói tôi đâm sau lưng cô cái gì chứ".
Anh đừng có sảo biện nữa, ở đây chỉ có tôi và anh thôi đừng có giả nai làm gì, tui gớm kiểu đó lắm.
Cô...cô là cái quái gì mà trách tôi chứ, chuyện Gia Minh này không làm thì nhất quyết không nhận, tôi không phải hạng như cô nói đâu._anh bi giờ tức thiệt òi, mặt đỏ bừng bừng, 2 bàn tay nắm vào nhau, kêu rắc rắc.
Nó giờ đây đâu còn biết sợ là gì, nó vẫn giữ thái độ đó, nghênh mặt với anh. " hứ, tôi cũng không ngờ, ngoài mặt đẹp đẽ như thế mà bên trong toàn là rác rưỡi".
Cô cẩn thận lời nói của mình đi!!!_Minh giơ tay lên định tát nó nhưng có ai đó nắm lấy tay anh lại,quay ra sau, anh nhận ra đó là thằng bạn thân của mình, hem ai khác 9 Bảo.
Có ngon thì đánh tôi đi, mặt này này_nó được nước làm tới đưa cái mặt sát lại Minh nghênh nghênh lên xem anh có giám tát nó không.
_cô thách tôi hả, đừng tưởng tôi không giám đánh con gái_lần này anh không kìm chế được cảm xúc của mình, huơ tay lên, chát...
Chát.....
Năm dấu tay thon thả của Minh đã nằm gọn trên mặt Bảo, vừa nãy anh đã thấy pạn mình tức giận, biết rằng nói chuyện một lúc nữa sẽ xãy ra chuyện, thế là anh Bảo galang nhà ta tình nguyện hứng trọn cái tát thô bạo của thằng pạn thân thay người đẹp ( seo cao thượng thía).
Giờ đây Minh nhà ta vẫn còn đứng như trời trồng vì không hiểu sao anh lại ra tay với nó, cũng mai không đánh trúng nó, nhưng.... Bảo, thằng bạn chí cốt của mình lạigánh cái bạt tay giùm, chưa bao giờ thằng đó quan tâm quá lên chuyện người khác mà, hay là..... ngàn câu hỏi trong đầu Minh hiện lên làm anh quấn não.
_ai cho anh đánh anh Bảo hả, cái tên khốn kiếp này._nó thấy cảnh anh hùng cứu mĩ nhân trên của Bảo nó rất xúc động và bày tỏ thái độ giận dữ với Minh.
_Minh vẫn đang thắc mắc với những câu hỏi trong đầu mà hok thèm để ý đến câu hỏi của nó.
Cái tên chết tiệt này_nó tiến sát lạiMinh định trả cho anh ta cái tát hồi nãy thì Bảo nắm tay lại khẽ lắc đầu với nó là không sao, dù trong lòngvui lắm vì được nó bênh vực như thế nhưng dù sao thì nó và Minh đều là bạn của Bảo, Bảo không muốn gây thêm phiền phức ý mà.
_nhưng...._nó vẫn không muốn bỏ qua chuyện này nên vẫn mún..níu kéo..(hehe).
_thân hình nó giờ đây đã bị Bảo lôixềnh xệch hok thương tiết.
_thật sự việc đó không phải do tôi làm._Minh nhà ta bi giờ mới hoànghồn nói vọng theo nó.
_không phải anh thì còn ai khác nữa chứ._nó cũng cố gắng hét lớn cho Minh biết dù mất hết sức lực khi bị Bảo kéo dã man như thế này.
...
_thật sự không phải tôi mà, sao không tin tôi chứ, cô ghét tôi đến thế sao,....._Minh nói trong vô thức khi bóng nó và Bảo đã khuất xa.
Anh cầm cái iphone lên và tít tít tít...gọi cho ai đó, chỉ
nghe được vài câu trong cuộc đối thoại giữa Minh và người bên kia như :
_anh tìm cho tôi ai là người đã tung tin đồn trên tờ báo lá cải ở trường tôi ngày hôm nay.
_....
_nhanh đấy.
_....
Rụp...
_nếu cô đã ghét tôi thế thì đành vậy.
.....
Nó và Bảo bây giờ đã cúp tiết và chạy vọt đến công viên gần đó, ngồi hóng mát.
_anh không ghét tên Minh đó sao._nó chu mỏ lên nói phá bỏ bầukhông khí lãng mạn hiện tại.
_anh không ghét nó, vì anh biết tính nó, nóng nãi, thô bạo lâu òi vàanh cũng không tin nó là thủ phạm gây ra chuyện này.
_anh thật cao thượng_nó cười tít mắt nhìn Bảo.
_anh đâu có cao thượng gì, thật ralạnh lùng, thô bạo chỉ là vẻ bề ngoài của thằng Minh thôi, thật ra nó có nỗi khổ tâm đấy em à._Bảo vẫn ung dung nhìn trời xanh mà nói chuyện với nó.
_thế anh kể em nghe đi_ máu tò mò nó nổi lên thì hok cãn nỗi và bây giờ khuôn mặt nó như 1 chú cún trông iu cực kì làm sao mà từ chối được.
_ok, chuyện là thế này, gia đình nó gồm.." những câu ân tình chưa nói, giờ bỗng tan như là mây khói, khi tình yêu đã chết thật rồi,..." đó là chuông điện thoại của Bảo, bài hát mà anh và nó điều thích.
_anh sorry nó, ra nơi khác nghe điện thoại.
_thế nào rồi.
_có rồi thưa cậu chủ.
_là ai?
_.....
_tôi biết rồi.
_anh chạy lại gần nó và kéo tay nó đi, 1 lần nữa nó lại bị lê lếch trên đường (nói chơi thui chứ kéo cho nó chạy thui à).
_nó chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra thế là nó hỏi Bảo_có chuyện gì thế anh.
_anh tìm được người đã hại 2 chúng ta rồi._anh mở cửa xe cho nó rồi chạy sang chỗ mình và phóng xe đi.
Két...thế là đến trường.
_Trong thời gian này chiếc " dế iu" của Minh cũng reo lên.
_.....
_thế à, được rồi, thanks bác nhiều.
_thế là tóm được con mồi rồi nhé._anh xoay qua phía bàn của 1 con nhỏ thủ thỉ gì bên tay con bé rồi bước đi, để lại cái mặt xanh chành không còn miếng máu ở lại.
....
Nó và Bảo chạy đến lớp, Bảo hét to.
_Con Ngân đâu rồi._Bảo thiên thần nhà ta đã "tiến hóa" thành ác quỷ.
_"Ngân ư! chính cô ta hại mình sau."_nó nghĩ buân quơ trước câu nói của Bảo.
_có 1 thằng chạy đến gần nói.: " À con Ngân nó được anh Minh kêu ra đằng sân sau trường rồi anh''.
_"hok lẽ là muốn giết người để bịt miệng trước, chắc là dậy quá ta"_nó trầm tư suy nghĩ.
_tôi biết rồi._Bảo nắm tay nó và tiếp tục...lôi đi.
.... Đến sân sau trường, toàn hoa làhoa, nhưng với cái sát khí trên người Minh bây giờ đã làm không khí trở nên..ngột ngạt...khó tả.
Ở sân sau trường...
_Nói, có phải cô là người đã tung tin đồn này không hả?_Minh mặt hằm hằm nói với con nhỏ đang khúp núp dưới đất và phan thẳng một sắp giấy vào (cái bản) mặt cô ta.
_Em...em không có làm những chuyện này đâu ạ._tuy rất run nhưng Ngân vẫn giữ được bình tĩnh, nói = cái giọng ngọt như mía của mình.( định dụ dỗ người ta đây m0a`)
_thôi đi, đừng có dỡ cái giọng chó chết đó ra với tôi, cô đúng là 1 conquỷ đội lớp người mà._Minh nói mà mắt không rời khỏi mặt Ngân, tặng kèm nụ cười khinh bỉ.
_có phải con Hân nó, nó nói xấu em trước mặt anh không, có phải những chuyện này là nó nói với anh là em hại nó đúng không, đồ đê tiện này tao không để yên cho mày đâu._cô ta quát tháo lên trên tay bóp thành hình nắm đấm.
Đủ rồi đấy, không có ai nói cả, thếlực của tôi mà không điều tra nổi 1 chuyện cỏn con này hay sau,_Minh vừa nói vừa tiến đến chỗ Ngân, ghé sát vào tay con nhỏ thì thầm_ à mà tôi nói cho cô biết, cô mà động đến một sợi tóc của Hân thì cô biết hậu quả của cô và cả gia đình cô nữa sẽ như thế nào rồi chứ.
_nó là gì của anh mà anh lại bênh vực nó mà đối sử với em như thế chứ, dù sau 2 chúng ta cũng đã..._chưa nói hết câu thì Ngân đã bị Minh nhìn = đôi mắt không mấy thân thiện cho lắm.
_chúng ta ư!!! hừ hừ, còn có thể nói câu chúng ta sau, cô không sứng đáng đâu._Minh nói mà mặt lãng đi chỗ khác che giấu sự buồn bã của mình.
_em...em.._cô ta nghe nói thế cũng không nói được thành lời thì đằngxa có 2 bóng người chạy đến.
......
_hộc..hộc...anh chạy gì mà nhanh thế._nó chạy đến sát bên Bảo thở không ra hơi nói.
_giờ đây Minh mới biết sự có mặt của 2 người ngoài cuộc, anh nói_ 2 người đến đây làm gì?_ anh thấy nó ôm lấy ta Bảo anh có cảm thấy nóng nóng trong người nhưng vẫn cố bình tĩnh nói.
_à, chúng tôi..chưa để Bảo nói, nó đã tươm tướp đứng lên trước 2 tay chống ngang hông, la lớn.
_còn anh đến đây làm gì đừng nói với tôi là ra đây hóng mát thôi nhé.
_uhm, hóng mát có sao không._anh vẫn thản nhiên trả lời với nó.
_anh đừng có ngụy biện nữa, anh ra đây để giết người bịch đầu mối trước phải không?_nó nói với cái giọng chắc nịch.
_Minh không nói gì chỉ cuối nhẹ mặt
xuống, mặt anh giờ đây đã tối sầmlại, " không ngờ cô ấy lại nghĩ mình xấu xa đến như thế, cô ta ghét mình lắm sau, mình có làm sai gì à, uổng công mình bảo vệ côta đến thế"_anh nghĩ thầm và cười1 nụ cười chua chát.
_ai cho cô nghĩ xấu tới anh Minh của tôi như thế hả?_Ngân nghe nónói thế cũng lên tiếng chống đối.
_vậy chứ không phải sau._nó vẫn giữ thái độ đó.
_anh cũng không nghĩ Minh làm việc đó đâu_bây giờ Bảo nhà ta mới lên tiếng,vỗ vai nó khuyên nhũ.
_nhưng..._nó vẫn lửng lự khi nghe Bảo nói.
_Minh vẫn cứ lẫn quẫn trong đầu những suy nghĩ khó nuốt ấy, cố lấylại vẻ mặt kênh kiêu của mình, anhphán:
_Đúng, việc đó là tôi làm đấy, thì sau nào.
Viết tới đây thui nghen, tay mik` vẫn chưa lành hẵn nên chỉ viết tới đó thui.
-à, m0à mí pạn mún ai thành với ainè, để mik` cho 2 ngừ họ hạnh phúc, tốt đẹp lun.
_Đúng là tôi làm đó, thì sao nào._Minh hiên ngang trả lời.
_cái cô (ả) Ngân ngồi nghe Minh nói thế, cứ tưởng Minh che chở mình, mà thầm vui khôn xiết.
_đó, chịu nhận rồi hả, cứ tưởng anh là người đàng hoàng tử tế, ai dè anh lại bỉ ổi đến như vậy, uổng công anh Bảo đã tinh tưởng anh và xem anh là bạn, còn anh thì sao,anh lại hại anh ấy._nó được nước làm tới, phan thẳng vài câu diễu cợc vào mặt Minh.
_Minh không nói gì chỉ thấy lòng đau nhói vì một mặt là bị xúc phạm, một mặt khác là vì ai đó (mí pạn cũng bít là ai ùi fải hok) đã không tin tưởng anh.
_chúng ta đi thôi_Bảo chỉ nói một câu phủ phàng rồi kéo tay nó đi mất.
....
10s
20s
30s
_Anh...._cô nàng tiến đến chỗ Minh đang chôn chân dưới đất nhẹ vuốtvai Minh, vòng tay ôm lấy anh gọi thủ thỉ_ anh nói như thế là để bảo vệ em đúng không, em biết mà, anh vẫn còn tình cảm với mà.
_Đứng chôn chân tại chỗ hồi lâu, anh cũng bừng tĩnh lại, gỡ tay Ngân ra, nói_cô đừng có nằm mơ giữ ban ngày, cô không xứng đáng để đến với tôi đâu, coi như tôi đã giúp cô giữ lại tính mạng, chúng ta giờ đây không còn ai nợ ai nữa, tự mà liệu lấy, tôi không có tốt bụng đến nỗi giúp cô lần thứ 2đâu_nói xong anh bước đi để lại 1 pho tượng mới xây gần như tan rãở phía sau.
_à mà cô đừng quên lời tôi nói hồi nãy đấy, nếu cô không giữ lời thì_Minh nói và đưa tay phải lên hình quả đấm, xoay xoay làm Ngânphát rùng mình.
....đợi 1 lúc sau, khi bóng Minh đã khuất, Ngân cũng bớt đi vài phần sợ sệt và tiếp tục nãy sinh ra các cách hại người mà cô vẫn thường làm.
_Hân, mày hãy chờ đấy, tao không bao giờ cho phép mày đụng đến anh Minh của tao và không bao giờ bỏ qua cái nỗi nhục mà mày đã cho tao gánh chịu.
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúccác bạn vui vẻ)
Khi đã dẫn nó đến lớp, Bảo cũng dần buôn tay nó ra và đi thẳng đến chỗ ngồi của mình, nó cũng khó hiểu với những hành động của Bảo, nhưng không dám hỏi vì nó biết Bảo đang buồn bực 1 cái gì đó, mà không muốn ai biết đến.
Tan trường, nó vẫn được bác tài xế già quen thuộc chở về, đi thẳnglên phòng, nó mệt mỏi muốn ngủ thiếp đi, nhưng nó vẫn cố mở cái laptop ra, mở Yahoo như thường lệ, chợt có nick thienthan_homenh_9x, lạ hoắc đếnnói chuyện với nó:
_Buzz
_ai thế?
_Bạn hok cần bjt' âu? nhưng mik` có chuyện cần nói.
_sao pạn bí mật thía!!! zâj pạn cần nuj' j` zới mik` nà.
_pạn zẫn kute như hồi nèo há!!!
_pạn wen mik` seo.
_à, mà thôi chuyện đó núi seo j, pi jơ` bạn mở cặp ra j.
_chi d0ạ!!!
_có một món quà dành cho pạn đó.
_seo có thể thía đc.
_thịt á, pạn cứ mở ra i ùi bít lìn à.
_ok, hok có thì pạn chít zới tui á nha.
_uhm, mà.
Nó chạy đến cái giá to đùng để toàn là đồ trang sức, nó mở cái cặp iu quí mà nó luôn mang theo bên người ra, trong đó có, có, có, 1 cái....
Nó chạy đến cái giá to đùng để toàn là đồ trang sức, nó mở cái cặp iu quí mà nó luôn mang theo bên người ra, trong đó có 1 cái...hộp quà nhỏ bằng cuốn tập, nó chạy ngay tới cái laptop của mik`.
_Buzz...
_pạn tìm được chưa.
_rùi, mak` cái nì pạn bỏ vào cặp mik` khi nào thía.
_à, pạn có nhớ hồi chiều về bạn đụng vào 1 người bạn và làm rơi cặp xuống đất không.
_à nhớ ùi, lúc đó bạn đã bỏ vào đúng hok.
_yes.
_mak` trong đây là cái j` thía.
_pạn mở ra rùi sẽ bít, pipi pạn trước đây
Thienthan_homenh_9x is offine
_người này là ai vậy ta, chưa kịp hỏi thì đã offine òi, khó hiểu thiệt, để xem trong đây là cái gì nào_nó nghĩ thầm rồi từ từ mở hộp quà ra.
_ủa cái gì vậy nè_nó hơi ngạc nhiên vì trong đây hok có socôla, không có vòng vàng gì hết (ặc, cái nì nói hơi wa'), mà chỉ có 1 cái đĩa,không có danh tánh đang nằm lănlóc với 1 tấm thiệp, nó lấy lên xem.
"'Đừng suy nghĩ nhìu, hãy xem và biết được sự thật, hãy làm theo những gì con tim mách bảo nhé!!!"
thiên thần hộ mệnh của em.
_lại là thiên thần hộ mệnh , thật ra anh ta là ai chứ, sao lại đưa cho
minh` cái đĩa này, cái gì mà hãy xem để biết được sự thât, rồi cái gìmà con tim mách bảo chứ, thiệt là lố bịch quá hà, ngủ cái rồi mai tínhtiếp._nó tự lẩm bẩm 1 mình , rồi bay thẳng lên giường ngủ, xoay tới xoay lui, sao không ngủ được thế này, thôi thì bắt lên xem thử trong đây có cái gì đã. (thật ra nó rất tò mò tại mỗi tội hơi ương bướng thôi.
Nó chạy đến cái laptop mở chế độ xem phim ra, rồi ngồi hồi lâu gần 20',........không biết nó xem được cái gì mà vội vội vàng vàng, thay đồ chẳng bị ra khỏi nhà.
Trên đường, nó đi trên chiếc xe taxi nho nhỏ băng qua các con hẻm đông đúc, trải dài trên thành phố HCM, nó lấy cái iphone ra gọi cho ai đó:
_anh Bảo hả! anh có thể cho em biết số điện thoại của Minh được không._nó gượng gạo hỏi Bảo.
_có chuyện gì hả em?
_à, không có chuyện gì đâu anh tạiem có việc muốn nói với Minh thôi.
_uhm, để 1 lát anh nhắn tin qua cho em số nó cho.
_dạ, thanks anh.
_pipi em.
Nó tắt máy, ngồi lặng im với những thắc mắc trong đầu: "thì ra Minh nói thật, anh ấy không có làmnhững chuyện đó, vậy mak` mình lại trách lầm anh ta, haizzz, sao mak` mình háo thắng thế không bít, bây giờ phải làm sao đây, mìnhđâu có dễ nói được lời xin lỗi đâu, dù gì mình cũng là chị 2 của nhómHải âu làm sao lại nói lời xin lỗi dễ dàng như thế, ai biết được chắc mình kím hố mà chốn wa'"
Nó vẫn đang lẫn quẫn với cái suy nghĩ cùn đó, rồi tít..tít...tin nhắn có số của Minh cũng đã xuất hiện.
"thôi đành liều 1 phen zậy, dù sao mình cũng có lỗi trước mà, mà nhớ lại những gì mình chữi anh ta,không biết anh ta có tha lỗi cho mình không nữa, thôi mặc kệ mình chỉ đến xin lỗi thôi, không tha lỗi thì mặc anh ta dù gì mình cũng làm đúng bổn phận là xin lỗi thì ta thôi mà."
Nó lẩm bẩm 1 mình làm bác tài xế tưởng nó chạm mạch, làm ổng toác mồ hôi vì sợ nó hok trả tiền.
Nó lấy con dế ra gọi cho Minh, bên đầu dây kia chờ hồi lâu mà không bắt máy, chợt có tiếng trả lời mà không phải là Minh mà là người khác,
_alo, ai đó ạ._bên đầu dây có tiếng thằng con trai nói.
_à, phải số này là của bạn Minh không ạ._nó nghe có tiếng nhạc um sùm, nên phải nói lớn để cho người bên kia nghe máy.
_à vâng, chị là pạn của anh Minh phải không ạ, anh Minh giờ đang sỉn quất cần câu rùi nên không nghe máy được chị ạ._anh chàng giải thích.
Zậy à, em có thể cho chị biết anh Minh đang ở chổ nào không em._nó nghe anh chàng kia gọi bằng chị nên chũng xưng em cho phải phép (lịch sự gúm).
_dạ, là quán bar " boom" ạ!!!
_ok, chị đến ngay._nó không cần hỏi đường nào, hẻm nào, vì nơi đólà nơi nó đến thường xuyên đây mà (lúc còn làm chị 2 ý).
_bác tài, chở cháu đến đường MX nhé, ở quán bar "boom" ấy._nó hốithúc ông bác tài xế
_giờ đây ông tài xế cũng bớt lo ngại hơn vì những người vào quán bar đó phải là con nhà giàu mới vào được, cho nên nó tất nhiên cũng sẽ có tiền để trả cho ông rùi, mặc dù nó hơi " xấu xi". (cái nì nó đang hóa trang nhé các pạn).
mí pạn hãy theo dõi và xem nó vàođó có chuyện gì xảy ra không nhé!!! rùi nó có mở lời xin lỗi được với Minh hok?
Anh ta sẽ tha lỗi cho nó chứ. đón xem chap sau nha
Két....
Quán bar "Bom" đã ở ngay trước mặt nó, nó thanh thản bước vào mà để quên ông tài xế đằng sau gọi í ới, "vì chưa trả tiền cho ngườita". Sợ bị lỗ vốn bác tài xế đuổi theo nó tới cùng, chưa kịp đụng đến tay nó thì đã bị 1 băng quay quanh, khuôn mặt cười nham nhở.
_các cậu, muốn gì_ông tài xế run run trả lời.
_hehe, muốn gì hả, thì này._một thằng nh0x giơ tay lên định đấm cho ông già 1 cái nhưng đã bị 1 bàn tay nõn nà, trắng trẽo của nó giữ lại (mắc ói we').
_thôi, đừng có chọc ổng nữa, tại hồi nãy chị quên trả tiền xe nên ổng đi theo chị chứ gì._nó khom lưng xuống nhìn ông tài xế rồi ngước lên nói.
_dạ, vậy mà em cứ tưởng thằng nào giám chọc ghẹo chị nên mới._thằng nh0x gãi đầu nói.
_ai mà giám đụng tới chị 2 tụi bây chớ không sợ bị tụi bây luộc sống à, hà hà_ nó nói với cái giọng chọcghẹo.
_Từ nãy đến giờ ông tài xế như được đưa xuống tới địa ngục, nghe những câu nói của tụi nó ,à phát rùng mình " trời ơi, sao con xui xẻo thế này, kiếm chút tiền cơm mà cũng gặp phải đàn anh, đàn chị là sao trời ", ông tài xế tự nghĩ thầm mà khấn trời khấn phậtcho qua khỏi kiếp nạn.
_uhm, cháu gởi chú này, hồi nãy cháu quên gởi, à mà_đang nói chuyện với ông bác nó quay sang mấy thằng đàn em đầu nhuộm đỏ,nhuộm vàng_mấy thằng này sau không xin lỗi người ta đi, không chịu suy nghĩ, tìm hiểu kĩ càng đã hùng hổ với người ta rồi. (nói thế thui chứ nó cũng có khác gì ai đâu)
_vâng ạ!!!_mấy thằng này nghe lời nó găm gắp, cuối đầu cung kính_cháu xin lỗi chú ạ!
_ờ không, có gì đâu, chú đi trước
nhé!_ông nói hết câu rồi phóng nhanh ra cái xe iu quí phóng như bay mất hút.
....
_à, chị đến đây có chuyện gì ạ!_một thằng cất tiếng hỏi.
_chị cần có việc thì mới được đến đây à!_nó làm mặt giận dỗi.
_dạ không phải tại, thường thì em thấy chị đi chung với anh Tí Nị nhưng hôm nay lại không thấy ảnh, mà chị lại đi 1 mình nên em mới..._thằng nhỏ gãy đầu nói.
_uhm, không có gì đâu, chị vào đâyđể kiếm bạn thôi, mà vào đó đừng có gọi chị là chị, mà cứ xem như không quen đi nhé_nó thẳng bướcđi vào trong.
_à mà chị cẩn thận đấy, quán bar này bị nhóm "Hắc hải" chiếm rồi, cho nên chị hãy cẩn thận hơn có chuyện gì cứ gọi tụi em nhé.
_uhm, chị biết rồi, các em cứ chơi vui vẻ đi, chị không sao đâu mà lo._nó cười với lũ đàn em một cái, rồi bước đi.
Bùm bum bum bla bla.....
Tiếng nhạc, tiếng la hò hét, những ánh đèn xanh đỏ quay tứ tung, làm cho người nó quay cuồng.
_" trời ơi, sao mún nhảy quá zầy nè" haizzz" thôi phải tìm anh ta trước đã"....a kia rồi, anh chàng ngồi nghiêng qua nghiêng lại trên cái bàn vip kia kìa, sao anh ta say cỉn đến vậy cơ chứ, hok lẽ lại mình_nó suy nghĩ bân quơ 1 lúc, cuối cùng cũng đến được chỗ Minh.
_Minh, Minh, tỉnh lại coi, làm cái gì mà say mèm dậy hả, để tui đưa cậu về._nó lay lay cánh tay của Minh rồi vòng tay của cậu ta lên vainó bước đi
_Minh hất tay nó ra, kêu 1 con nhỏ nào đó, mặc đồ hết sức là thíu vải, trong thật "sexy", quyến rũ lại và ôm cô ta vào lòng.
_nó không cảm thấy buồn vì bị Minh hất tay ra, vì nó cũng có lỗi trước, nhưng nó thấy hơi đau trong tim vì trước mắt nó, Minh đang ôm ấp cô gái khác mà không phải là nó "ôi đang nghĩ lung tung cái gì thế không biết, bây giờ mình chỉ việc kéo anh ta ra khỏi chỗ nàylà được", nó vẫn tiến lại gần cặp đang ôm nhau âu yếm và tiếp tục hành động của nó là lay lay vạt áo của Minh.
-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite wWw.VnMienPhi.Wap.Sh . Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
wWw.VnMienPhi.Wap.Sh – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------
Minh không nói gì mà có lẽ là thấynó hơi phiền phức, cho nên anh cũng tiếp tục phản kháng bằng cách đẩy nó 1 cách tàn nhẫn hơi lúc nãy, và nó không kịp trở tay thế là nguyên cái thân sát nhỏ bé của nó đã ngã vào 1 cái bàn Vip bên cạnh và xoảng....(tiếng li tách đấy cá pạn)... đổ vở manh múng, tay nó giờ đây đã bị những mãnh thủy tinh làm trầy sước đến ra máu.
_ê con nhỏ xấu xí này mày làm cái quái gì thế hả?_1 thằng ngồi trên cái bàn bị đổ quát nó, rồi xoay quanhìn Minh khinh khỉnh nói_ê, thằng oánh con, về mà giữ cái con bạn gái xấu xí của mày này, khônghiểu sao 1 thằng ăn chơi như mày lại chịu quen 1 con nhỏ xấu xí, như..._chưa để thằng đó nói hết câu thì.
Bụp....miệng thằng đó tóe ra máu, ngã quỵ xuống đất.
Bụp....miệng tên kia tóe ra máu, ngã nhào xuống đất.
_"Ai da, tội nghiệp cưng quá ai biểu cưng nói chị là bạn gái của anh làm gì, làm anh ta bẻ mặt như thế bị như thế này là đáng đời đấy con ạ!!, hì hì"_nó thấy tên kia nằm 1 đống không đứng dậy nỗi, lòng khoái chí vì cũng cho hắn ta 1 bài học, nhưng lí do chủ yếu Minh đánh hắn ta không phải vì mình cho nên nó hơi buồn 1 chút.
_mày nghe cho rõ đây_Minh 1 tay chỉ thẳng vào tên lưu manh đang nằm chết dí dưới đất, 1 tay kéo nó lên ôm vào lòng_ đây là bạn gái tao, chị 2 của cái quán bar này, taomà còn thấy mày lảng vản ở cái quán bar này hoặc những quán bar khác trong địa bàn của tao thì mày chết chắc rồi đó_nói xong Minh kéo nó đi không thương tiếc,nhưng nó còn biết cự cãi, giãi nãy gì nữa đâu, giờ nó như biến hóa thành pho tượng hay sao ấy, mặc sức cho Minh kéo nó đi đâu thì đi, nó không quan tâm đến nữa.
_" cái gì vậy nè, anh ta nói mình là bạn gái anh ta và nói không cho aigiám động đến mình, vừa nãy anh ta còn đánh nhau để bảo vệ mình nữa, anh ta nói thật sao, hay anh ta chỉ giả vờ thôi, còn nói mình là chị 2 của cái quán đó nữa chứ, từ trước đến giờ chưa có ai lên tiếng bảo vệ che chở cho mình cả, chỉ toàn mình bảo vệ người khác thôi,không ngờ được người khác bảo vệ lại hạnh phúc đến như thế" _nó lẩn vẩn với cái suy nghĩ trong đầu mà mặt thì tươi gói, cười hớn hở.
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúccác bạn vui vẻ)
____________Ở quán bar bí giờ___________
Một đám xúm lại đánh cho thằng kia ngồi không nổi, mà lết cũng không xong, nào là:
_cho mầy chết này dám đánh chị 2 tao này._thằng áo Xanh nói
_hồi nãy mà tao đánh mầy thì mày chết chắc rồi (giờ bị 1 đám đánh hổng chết hả trời)_thằng áo trắng lên tiếng.
_dám chữi chị 2 tao nè._thằng áo đen đạp liên tục.
_chị 2 tao còn đẹp hơn ****** nữa kìa. (trời ơi cái này là khen haychê dạ ta)_thằng áo vàng nhảy vô nói, biết mình nói nhầm nên quay đi chạy trước, mấy thằng khác quýnh mệt cũng chạy theo, thằng áo vàng vừa chạy vừa la í ới.
_Ở đây chỉ còn lại bãi chiến trường,mọi người thì bàn tán xôn xao, về chuyện vừa rồi
_chắc bọn họ là đàn em của anh Minh đây mà.
_nhưng hok ngờ bạn
gái của anh Minh lại xấu xí đến thế_người con gái chưa nói hết câu đã bị ném cho 1 cái nhìn hết sức là chết người của...2 cái bóng....1 trong 2 người bước ra, nắm lấy tóc của con nhỏ mới **** nó, ném ra phía bàn khác gần đó và cất tiếng nói:
_đừng có mà nói xấu, Linda của tôi, không thì...kụp,kụp.._bàn tay người đó bóp lấy nhau phát ra tiếng đến rợn người, rồi 2 người huơ tay tạm biệt tất cả rồi cũng bước đi, bước ra khỏi cái không gian u ám này.
____________________Công viên________
_ Minh dẫn nó đi 1 hồi rồi cũng đến công viên, bây giờ anh ta mới thấy được thái độ kì cục của nó anh ta hỏi_cô làm cái gì mà đứng đó cười như điên vậy.
_một câu nói của Minh đã làm nó, đang dung dăng trên trời mà rớt ngay xuống địa ngục, nó quát lại_anh nói ai điên hả? À đúng rồi tui điên, tui điên nên mới bị ngườikhông bình thường như anh dẫn ra đây nè.
_cô...thôi được rồi tui thua rồi được chưa, sao lần nào tui và cô nói chuyện là lại cãi nhau thế nhở.
_cái đó,...tại anh gây sự trước với tui chớ bộ_nó chu chu cái mỏ nho nhỏ của nó trước mặt anh làm anhphải bật cười.
_anh cười cái gì chứ!_nó xoay đi (giả bộ) làm mặt giận
_thôi được rồi cho tui xin đi, à mà cô đến quán bar làm gì, nhìn cô đâu có giống kẻ ăn chơi. (đừng nhìn bề ngoài mà xem xét nhé cậu).
Hì hì, (nó hơi mắt cười về lời nói của Minh nhưng cố chịu được và nhập vai thật tốt vào), tui đâu có đến đây để chơi bời gì đâu, tui đến đây để kiếm anh đó._nó cười nói.
_kiếm tôi_Minh chỉ tay vào mặt mình, trông ngố kinh khủng_để làm gì?
_à, ừ, để..._"sao nói hok được zầy nè"_ à ừ..._nó huơ huơ tay làm sao mà_ tủm...., chết òi, rớt xuống dướimất òi, cái vòng đó là kỉ niệm của mẹ tôi đấy không làm mất được đâu.
_trời ơi sao cô hậu đậu thế không biết_Minh cởi giày của mình ra rồi xoay sang nó_đợi tui ở đây chút, hồ sâu thế này chắc khó kiếm lắm đây_nói xong anh ta nhảy um` xuống nước.
3'
5'
10'
15'
20'
trôi qua, nó bắt đầu sợ , bắt đầu lo lắng, nó ngồi thụp xuống ôm mặt nhớ lại kí ức xưa, kí ức mà nó dần như muốn quên đi nhưng, bây giờ, những cảm tượng bây giờ sao giống quá, nó sợ, nó run lên.
_Minh ơi, cậu mau lên đi tớ sợ lắm_nó rên lên tường nhịp trong tiếng nất, 2 hàng nước mắt tuôn ra, lấm tấm trên mặt,làm tan đi phấn son mà nó đã gày công cực khổ trang điểm gần 1 tiếng đồng hồ, bây giờ nó không quan tâm đến việc đó, bây giờ nó muốn là thấy mặt Minh.
25'
Nó không thể chịu đựng được lần nữa kí ức đến tiếp diễn với nó, nó chạy lại giữ bờ hồ đang im phăng phắt, nó hét lên:
_Minh cậu đâu rồi, có nghe tớ nói không, trả lời tớ đi.
Nó ngồi đó, nó vẫn khóc, vẫn gọi tên Minh không dứt, ngồi đến khi có 1 bàn tay ấm áp chạm vào vai nó, nó ngước lên, mắt nó sáng rựcvà đứng lên ôm chầm lấy người đóđến té ngã mà vẫn không muốn buông ra.
_Còn vêg chàng trai kia thì : " ui da,cảm giác này là sao đây ta, sao tim mình nó đập nhanh dữ vầy nè, chắc về phải kêu mami đưa đi doctor quá".
"Nằm" trong tư thế đó, chợt có tiếng xì xầm phía xa xa:
_ông à, bọn trẻ bây giờ hết nói nổi,mạnh bạo quá, còn nhỏ mà chơi trò người lớn ngay ở công viên luôn ông ạ!_1 phụ nữa lên tiếng
_haizzz...cho nên về mà dạy cho thằng con của pà ấy, nó có khác gìngười ta đâu._1 ông bác trả lời.
_ông nầy, sao tối ngày cứ bắt bẻ cục vàng của mình thế nhỉ, nó lớn rồi cũng phải có bạn gái chớ._bà ta nhăn mặt nói.
_uk, đúng rồi, nó là cục vàng mà, đâu có giống người ta, người ta thì có 1 con bồ là muốn chết rồi, còn nó thì 1 tuần đưa về 2 3 đứa, lo tiếp đãi mấy đứa đó thôi cũng chết sớm rồi._ông bác phán.
_hừm...._bà ta mặt mày chù ụ, bỏ đimất hút khi nghe ông bác nói.
....
_bây giờ Minh mới biết 2 đứa ngồi...á nhầm, nằm với cái cảnh tượng " lỡn mợn" thế nào_ ê, con heo kia, sao không chịu ngồi dậy hả, nặng chết đi được.
_giờ nó mới nhận ra việc làm của mình, mặt nó đỏ ké_ à, uk_ngồi bậtdậy.
_Minh ngồi dậy, (giả bộ) đấm lưng thì thùm, như muốn nói là nó rất nặng, nhưng khi thấy mắt nó đỏ quét, mũi hồng hồng, anh hỏi_ tại sao cô khóc dậy.
_tui có khóc đâu, tại bụi bay vào mắt thui._nó xoay mặt nơi khác, không cho Minh biết vẻ mặt bối rốicủa nó bây giờ.
_ủa, dậy à, sao hồi nãy tui nghe cáicon gì kêu, nào là Minh ơi, cậu đâurồi, mau ra đây, này nọ, nghe thảmthiết lắm kìa._Minh lấy mặt để sát mặt nó cười cười nói.
_dậy nãy giờ anh nghe hết rồi mà còn hỏi tôi sao._nó thình lình xoay qua, xém chút là kiss vào môi của Minh nhà ta mất tiu òi.
_tuy chưa hôn, nhưng anh Minh nhà ta cũng thoáng bối rối trước mặt nó, ngồi gượng dậy, cách nó 1mét.
_à, mà nãy giờ anh đi đâu dậy, tui tưởng ông chết chìm
dưới đó luôn òi chứ._nó đánh trống lảng.
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúccác bạn vui vẻ)_uk, thì tui kiếm không được nên chạy lại tiệm vòng ngọc đằng kia mua lại cho cônè, sẵng tiện mua quần áo thay luôn, ướt hết rồi còn gì_Minh nói xong, mở lòng bàn tay nó ra đặt vào 1 chiếc vòng ngọc.
_trùi ui, sao anh hay dậy, nhìn nó ychan như chiếc vòng của của tui luôn á._nó hớn hở reo lên.
_Minh chỉ cười chứ hok nói điều gìcàng làm cho nó nghi ngờ anh.
_thôi khuya rồi, để tôi chở cô về._Minh nói làm đứt dòng suy nghĩ của nó.
_uhm
..
Chiếc xe chạy bon bon trên phố, cuối cùng cũng đến nhà nó, 1 căn biệt thự trang hoàn, cổ kính và quý phái, nó bước xuống xe, rồi quay lại với Minh.
_giờ đây, nó mới đánh giá đúng cái thắt mắc của mình là không sai_thật ra anh là ai, sao biết được nhà tui, tui có chỉ anh đâu.
_Minh cười và biểu lộ hành động hôn gió với nó_ thôi anh về nhé, chúc vợ tương lai của anh ngủ ngon nha.
Nó hơi bàng hoàng về lời nói của Minh, nó gằn từng tiếng_ cái gì màV.Ợ.T.Ư.Ơ.N.G.L.A.I.C.Ủ.A.A.N.H hả?
_Minh chỉ cười (lại cười) và huơ tay tạm biệt nó rồi phóng xe vút đi.
_nó phành phạch bước vào nhà, chỉ thấy mẹ nó ở nhà, nó lễ phép nói:
_chào mami, con mới về.
_uhm, con về rồi hả, mẹ tự làm món súp cho con đấy, con vào nếm thử đi._bà chạy lại nắm tay nó,kéo vào trong nhưng, cái vòng tay này, bà ngước lên nhìn nó, cười rất chi là
_có gì không mami._nó hơi khó hiểu với hành động của bà nó hỏi.
_uhm, không có gì đâu con gái, thếmới ngoan chứ._bà vẫn giữ nụ cười đó và dẫn nó vào bếp.
_nó vẫn thắc mắc nhưng không hỏi.
....
Ăn xong, nó bay thẳng lên phòng, tẩy trang xong nó đánh 1 giấc tới sáng, để quên đi những gì bực bộitrong mình.
Vẫn như thường ngày nó tới sớm hơn, vẫn có những lời đàm tiếu về nó, nhưng nó không quan tâm, vì hôm nay nó vẫn còn....bùn ngủ (ngủ như heo ý nhỉ), nó lê lết cái thân sát, ù ịch của mình lên lớp.
_vào lớp nó đã thấy Minh và Bảo đang ngồi đó, nó cố gắn gượng cười rồi đi đến chỗ ngồi và ịch....oe..oe_ngủ mất tiu.
_" cậu ấy dễ thương thế nhỉ" _đó làsuy nghĩ của 2 người bạn cùng chíhướng.
_nghiêm_lớp trưởng hô to.
_cuối cùng thì pà cô cũng vào lớp, nhưng nó thì vẫn... an tọa trên cái bàn của mình_chào các em, hôm nay lớp chúng ta sẽ có 2 bạn chuyển đến, mong các em giúp đỡcác bạn đó nhé_cô xoay ra cửa lớp,cười rõ tươi_các em vào đi.
_Ohhhhhhhh...._đó là tiếng la của tất cả học sinh trong lớp (trừ nó, Minh and Bảo)
_các em tự giới thiệu mình đi_ cô giáo nhỏ nhẹ nói (lần đầu thấy tử tế đến thế).
_hi!!! các pạn mình là Trần Huỳnh Như, hay gọi mình là Funny cũng được mình mới từ Hà Nội vào, từ bây giờ mình là thành viên trong lớp này, mong các bạn giúp đỡ_nói xong Như tặng cho các pạn nam lẫn nữ suýt té ghế.
_còn mình, mình là Lương Đức Hoàng, hay còn gọi là Tí nị, các hot girl nào cần boy friend thì đến tìm mình nha, mình đón hết._Anh chàng này cũng khuyến mãi cho các girl trong lớp choáng, sịt máu mũi (hơi quá, nhưng kute thiệt).
_các em có đồng ý giúp đỡ các bạnnày chứ_pà cô nói dư thừa quá luôn.
_đồng ý ạ!!!_ cả lớp đồng lòng hét.
_dậy các em muốn ngồi chỗ nào nà_pà cô nhí nhảnh thấy ớn.
_em muốn ngồi chỗ Hân ạ!!_ Như và Hoàng cùng nói.
_nhưng chỗ đó chỉ được 1 người ngồi thôi._ pà cô lên tiếng.
_vậy thì đuổi Hân đi chỗ khác cho Như và Hoàng ngồi chỗ đó đi cô._1con nhỏ nói.
_không được_bây giờ là 4 người đồng loạt nói toàn tập (Như, Hoàng, Minh, Bảo).
_nhưng 2 em nói muốn ngồi chỗ đó mà._bà cô nghiêng đầu hỏi.
_em muốn ngồi kế Hân_Hoàng nói.
_em cũng vậy_Như đốp theo.
_bây giờ cả lớp mồm chữ A mắt chữ O, nhìn Như and Hoàng như 2 người hành tinh.
_nhưng chỗ đó chỉ được 1 người ngồi thôi_bà cô nói rồi nhìn xuốngnó đang...ngủ.
_thì cứ để Hân chọn, ai sẽ ngồi chung đi ạ._Hoàng cười toe toét nhìn Như.
_chọn thì chọn ai sợ ai chứ_Như lên giọng nói.
_thế là 2 anh chị đi xuống chỗ, 1 con heo đang yên giấc.
_Hân_Như gọi lai lay tay nó
_Hân à_Hoàng gọi nhẹ giọng.
_Hân!!!_cái này đến cả lớp gọi, nhưng nó vẫn ...ngủ, vì Hân có phảilà tên của nó đâu.
Thế là Hoàng nhà ta, mạnh bạo kéo nó dậy và chụt...
Thế là Hoàng nhà ta, mạnh bạo kéo nó dậy và chụt.... 1 nụ hôn ngay trán.
Nó cố mở to đôi mắt ngây thơ, trong sáng (ặc, cái nì chưa chắc à), long lanh như giọt sương của ánh ban mai còn vương trên lá, (ý chỉ ghèn á mà) nhìn kĩ xem người nào có cái lá gan bằng con khủng long bạo chúa mà giám.... kiss nó.
Nhìn trước mắt mình là Tí nị (Hoàng á), nó có chút ngạt nhiên nhưng vì là người trên chốn " giang hồ", nên cố lấy bình tĩnh cười 1 cái, rõ tươi.
Nó đâu có biết hành động của nó bây giờ đã làm cho 2 người, à không phải nói là 2 ngọn núi....lửa.....đang
phun trào ngùng ngụg trên đầu của ....?.....2 chàng nhà ta.
_2 người còn tính diễn cảnh tình tứ tới chừng nào đây, làm người tasởn cả da " heo " hết lun òi kà._Như nói với nó và Hoàng rồi xoay ra sao chỉ mấy bạn trong lớp,à phải nói là tất cả mọi người trong lớp (kể cả cô giáo), đang bị đóng băng tại chỗ, mà mồm thì haizzz...ruồi chui vào mồm chắc, cũng chả biết.
_Nó biết mọi người đang nghĩ bậy đây mà, thế là nó lên tiếng giải thích_ ờ xin giới thiệu với mọi người đây là Hoàng, em kết nghĩa của tui.
_"Chẳng hiểu sao khi nghe Băng nói thế, mình cảm thấy khó chịu quá,...sao phải làm em mới được chứ."
Hoàng buồn rầu suy ngẫm.
Còn phần về 2 chàng nhà ta thì, mặt tươi tỉnh như có ai mới lì xì tết học bằng.
Nó nói rồi xoay sang Hoàng và Như_vậy 2 người đến đây làm gì?
Trời ơi, mẹ này hỏi lãng, vào trường thì tất nhiên là học òi, nói chuyện thừa.
Như ngồi xuống chỗ nó nghênh nghênh nói.
_bịch..._1 cú đập vào đầu Như, mà người gây án là..._tao chơi với mầy mấy năm nay, mà không biết cái tính phá phách của mày hay sao hả? mày đến đây chắc chỉ kiếm chổ mà quậy phá thôi chứ gì?
Hehe, biết rồi còn hỏi_Như xoa xoa đầu nói.
Nó xoay sang Hoàng nói_thế còn em, sao đến đây.
Cậu cố gắng cười trả lời_ tại mấy bữa nay, em hok thấy chị gọi về nên em đến đây tìm chị luôn.
_tại mấy bữa nay, chị không có thời gian nên không gọi cho em được thế chuyện của bang..._nó đang hỏi Hoàng thì bị bà cô cắt khoảng.
_các em bàn bạc chỗ ngồi xong chưa._bà cô hỏi.
_bàn bạc gì thế?_nó hỏi 2 đứa kia (Như và Hoàng ý).
_uhm_ Như kéo mặt nó xoay về bên mình, giọng ra lệnh_bây giờ pà chọn đi, ngồi cùng tui hay ngồi chung với Hoàng, nói!!!
_uhm!!!_nó đang suy nghĩ thì Hoàng thỏ thẻ bên tay, cái gì đó..... nên nó... đành.. ra quyết định._tui sẽ ngồi chung với Hoàng, còn pà thì xuống bàn Bảo mà ngồi, chỗ đó còn chỗ trống đó .
_ê con Linda kia !!! tao với mày là chị em lâu năm mà mày nở vì 1 con nam không ra nam nữ không ra nữ này mà phản bội lại tao sao hả?_Như hét toáng lên.
_nó vội bịt miệng Như xuống, cho vài cú vào đầu (tội pà nì ghê), nhưng chưa hết chuyện của Như thì lại đến chuyện của...Hoàng.
_ê cái pà kia, pà nói ai là nam không ra nam nữ không ra nữ hả, nói cho pà biết,tui là boy chính cống đấy nhá, handsome thì khỏi chê lun, chứ trên thế giới này có mấy người được như tui._Hoàng lên giọng nói.
_ưk, đúng rồi, trên thế giới này chỉ có vài người như ông thôi, cho nên ông là đồ hiếm, là đồ cổ đó._Như đáp lại
_chớ sao, tui là ai chớ._Hoàng ngông nghênh nói.
_uhm, mà ông nhớ cho 1 điều, đồ cổ là ....đồ Cũ rồi đó nhe_Như nói hết câu liền đưa tay lên càm, suy nghĩ_ không lẽ ông là đồ cũ là hàng mất tem rồi hả._Như đưa đôi mắt ngỡ ngàng trước mặt Hoàng, làm cho ai ai trong lớp đều nhìn Hoàng rồi....lắc đầu.
_axx...cái pà này, con gái gì mà miệng mồm thấy ớn, hung dữ nhưquỷ, coi chừng ế chồng đó nha, không thì để tui cho pà 1 bài học để biết thế nào là lễ độ_Hoàng săn tay áo lên, định chiến đấu thì bị nógiữ lại....khuyên giải....
_thôi 2 người ngưng lại giùm tui đi, có gì đâu mà cãi hok biết nữa hà, tội nghiệp em tui mất tem chắcrớt giá lắm phải hok, thôi dù sau cũng là pạn pè thân thiết bỏ qua đi, rồi có gì chị giấu bí mật giùm cho._nó nói quang quáng trước mặt bần dân thiên hạ, rồi còn vỗ vai Hoàng tỏ vẻ thông cảm, làm mặt mầy Hoàng kute không biết đào lỗ chỗ nào mà trốn nữa.
_chợt nó quay sang Như, thấy con nhỏ đang cười toe toét, nó cũng vỗ vai, giọng thì như cái loa phát thanh, ân cần nói_haizzz,.....tao thay nó xin lỗi mày, dù biết tính mày như S.Ư.T.Ử.H.À.Đ.Ô.N.G đi chăng nữa thì cũng phải khẽ giọng mà khuyên bảo, chứ ai đời nói mày dữ như quỷ, mà còn nói mày miệng mồm thấy ớn nữa chứ, tuy biết mày chữi lộn thì không ai bằng mà nó còn C.Ố.Ý nói thế, chắcsao này không ai dám lại gần mày nữa quá. Haizzz..._nó thở 1 hơi dài,sau câu nói, làm Như cũng như Hoàng mún kiếm cái hồ nào đó màlôi nó ra chấn nước chết cho xong (2 ông pà nì ác qué).
_nãy giờ nghe nó nói làm ai nấy cũng cười thầm, chứ hok giám cười lớn vì bây giờ họ biết không nên đối đầu với lửa (ý nói Như với Hoàng á).
_còn Bảo và Minh thì rất khâm phục cái tài thuyết phục của nó (thêm dầu zô lửa thì có).
_LINDA!!!!!!_lần này thì cả 2 (Hòangvà Như) đồng thanh.
_nó hơi bất ngờ khi họ gọi biệt danh của nó, sợ phát hiện nó kéo 2 người chạy mất hút, để lại cho 2 chàng nhà ta 1 dấu ? về cái biệt danh là lạ, mà quen quen đó.
Khi kéo được 2 cái thân ú ì của Như và Hoàng lên tới sân thượng thì nó cũng ra một màng thở không ra hơi, đợi đến khi tích tụ đủ không khí để thở nó xoay qua 2 người đang đứng chết trân vì bắt gặp ánh mắt hết sức thân
thiện của nó.
_ủa! mà chị kéo em với cái pà thiếm này lên đây làm cái gì dạ?_Hoàng vẫn thanh thản nói, dù đã biết nguyên do của nó.
Còn hỏi chị nữa sao, 2 người có biết là sắp làm tiêu tan hết biết bao nhiêu cố gắng, công sức của tui không hả. Còn đứng đó mà giả vờ hỏi nữa._giờ đây mới chính là bản tính thật sự của nó, ngang tànvà nóng nãy.
_cho tớ xin lỗi, nhưng mọi việc cũng tại thằng Tí nị chứ ai, lúc đầu cho tớ ngồi với cậu thì mọi chuyệnđâu rắc rối tới vậy._có lẽ Như đã thấy khói bắt đầu bốc lên trên đầu nó, cô nàng đành đẩy tội cho anh Hoàng nhà ta, đang há mồm nhìn bả.
_cái gì chứ? pà biết gì mà nói, lỗi làtại pà ấy, tôi ngồi kế chị hai là để nói với chị ấy về tình hình trong hội mấy tuần nay, chứ có ở không mà chơi như pà đâu, đúng là không biết lí lẽ, toàn đưa ra nhữnglí sự cùn._Hoàng khoanh tay ngoảnh mặt chổ khác mà miệng vẫn cứ tuôn trào những lời nói khinh thường. (sao cha nầy chảnh thế).
_uk, tui ở không mà chơi đó thì sao nào, nhưng tui đến đây là để bảo vệ chị 2 chứ không như ông nghĩ đâu, à phải nói là không giống như ông mới đúng, chẳng phải ông đến đây vì sợ có người cướp chị 2 của ông đi sao._Như đưa cái mặt gần tai Hoàng mà thủ thỉ đủ để anh nghe và đủ để anh làm 1 hành động không mấy là thiện cảm với mấy pạn girl.
_tuy Hoàng ra tay khá nhanh nhưng Như cũng đâu có phải là hạn thường, cô bật người ra phía sau, tránh được cú đấm tử thần của Hoàng, cô cười nắt nẻ như điên._tôi mún giữ bí mật giùm cậu lắm nhưng...haizzz...làm ơn mắc quáng không hà, thôi thì đành nói ra vậy lỡ chị ấy chịu thì càng tốt chứ há._Như nói xong rồi tiến lại chỗ nó, nhưng bị Hoàng dựt ngược lại và té vào người anh.
_trong tình cảnh đố ai nói là hành động bạo lực đấy, mà phải nói là hết sức lãng mạn ý chứ, trước mắt nó bây giờ, có 1 cặp tình nhân đang tay trong tay, người nữ nằm lòng người nam, người nam khụy xuống, tay kia vòng lấy người nữ, bốn mắt nhìn nhau trào máu họng==>ý lộn=> trào nước mắt. (bà nì mê phim riết nhiễm nì, làm như người sắp chết hem bằng).
_nó đứng nhìn nãy giờ, mà trên môi lại hiện lên một nụ cười tinh quái._ưm..ưm...đây là trường học không phải công viên, mong các bạn có làm những chuyện 18+ thì đi vào chỗ vắng chứ làm ngay tại đây thì sẽ làm vẫn đục tâm hồn trong trắng, ngây thơ của tớ mất.
_nghe nói câu đó, Hoàng chợt buông cái thân sát bé nhỏ của Như ra làm cô nàng đập đầu xuống đất la oai oái. Anh chàng liền chạy tới chổ nó, khuôn mặt hết sức là dạy khờ (ọe), _những gì chị nghĩ không phải sự thật đâu, em với pà Funny không có gì hết á,thật đó chị tin em đi._Hoàng lay lay tay nó như 1 đứa trẻ, nhưng anh đâu có biết nói những câu đó đã làm tổn thương trái tim của 1 người.
chết rồi mẹ ra ...chạy
_Có gì đâu mà chối chứ, tui đâu có cấm 2 người thích nhau đâu, với lại tui thấy 2 người cũng sứng lắm mà._nó cười cười nói.
_thôi đi pà ơi, đừng có nói tầm bậytui với ông Tí nị tối ngày chỉ biết cãi nhau, chỉ mỗi là không đánh nhau thôi chứ sứng cái con khỉ_bây giờ Như mới lên tiếng.
_uhm, đúng đó_Hoàng đốp theo.
_trời ơi, bình thường, mấy người không xem phim sao, lúc đầu thì chả ghét với chả ưa, lúc sau thì...haizzz...thì like với chả love, những chuyện đó như ăn cơm bữa ý mà._nó luyên thuyên thuyết giáo.
_tui nói là không phải như vậy mà._Như răn cổ lên nói.
_suỵt....im nào_nó chợt xoay qua 2 người mặt đang hầm hầm trước mặt, khuôn mặt nó hiện ra vẻ nghiêm túc.
_có chuyện gì thế._Hoàng hỏi.
_có người đến, 2 người cẩn thận lời nói đó, đừng tự tiện gọi biệt danh của nhau nghe chưa._nó nghiêm mặt nói, làm cho Như và Hoàng phải gật đầu lia lịa.
Bịch...bịch...bịch..
_Hân ơi, hân, cứu bạn tớ với_một cô gái khá xinh, trên mình lấm lem đất lẫn những vết màu đỏ, có lẽ là máu, chạy ngay đến chỗ bọn nó đang đứng và ngã quỵ xuống.
_có chuyện gì vậy_nó chạy đến bêncô gái, đỡ cô ấy đứng dậy hỏi, nhưng khuôn mặt thì vẫn thế, không 1 chút lo lắng.
_bạn phải giúp tôi, bạn tôi đang bị bọn Ngân đánh đập rất dã man ở sau trường á, bọn họ nói là phải có cậu ra mặt, họ mới không đánhđập cậu ấy nữa_cô gái ấy nói rồi tuôn ra 1 tràn nước mắt.
_nó nghe nãy giờ mà chân mày cứ nhăn lại rồi giãn ra, không nói 1 lời.
_cậu nhìn xem, đây là máu của bạntôi đấy, cậu mau đến đó để cứu cậu ấy đi, xin cậu đấy._có lẽ thấy nó không tin cho lắm nên cô gái đành quơ quơ chiếc áo dính máu của mình lên, hối thúc.
Vậy cậu dẫn đường đi_nó cất tiếng.
Uhm_cô gái mừng rỡ chạy nhanh xuống.
Chị 2 à, em thấy chuyện này có gì đó khúc mắc lắm, hay chị đừng có đi.
Hoàng khuyên nhủ.
Ừ, tui
cũng thấy lạ lạ, mà cái màu đỏ đỏ trên áo của con nhỏ đó chưa chắc là máu đâu, tui thấy màu đó quen quen. Như nói rồi lấy tay xoa xoa càm ra vẻ suy nghĩ.
Lên Đầu Trang